Xe bán kẹo bông gòn ngày xưa
Hồi còn bé thì lâu lắm mới có 1 ông bán kẹo bông gòn đạp xe ngang qua và
đậu lại gần nhà ! Cái mùi kẹo bông gòn thơm thơm trong gió, quyến rủ
bọn trẻ tới gần để xem. Mà thật lạ, giống như trong truyện cổ tích, từ
không mà có, bông gòn chẳng biết bắt nguồn từ đâu, tự dưng đọng lại, và
dần dần nhiều lên, như những mảng mây trời .... làm bọn trẻ cứ lỏ mắt mà
xem vì ngạc nhiên, trong khi ông bán kẹo thì cong lưng mà đạp lia lịa
để xoay tròn cái vòng ly tâm nhằm tạo ra kẹo !!!
Hôm vừa rồi nhà
trường có tổ chức làm kẹo bông gòn cho các học sinh. Dĩ nhiên ở Mỹ này,
kẹo bông gòn được làm bằng máy, chứ không cần phải cong lưng đạp như
xưa. Nhưng cũng như xưa,
bông gòn cứ từ từ hiện ra, từ không mà có, và bọn trẻ năm xưa nay đã
già, dõi mắt nhìn theo bọn trẻ năm nay say sưa ăn kẹo bông gòn, cũng
cắn, cũng ngậm làm kẹo tan ngay trên đầu lưỡi, cũng dùng tay bóc bỏ vào
miệng, làm tay chân rít chịt ...
Kẹo bông gòn ngày nay: