Gói bánh ngày Tết
.
Thiệt ra thì đi ra chợ mua là có ngay vài cái bánh đẹp, là cũng xong cho ngày Tết.
Nhưng vui hơn là tự lau chùi từng cái lá, chăm chút gói từng cái bánh, cái thì với thịt ba rọi, đậu xanh, cái thì chỉ với chuối, rồi tỉ mỉ cột lại bằng dây lạt. Cái bánh gói xong nhìn ngon lành như bánh mua, nhưng có lẽ ngon hơn nhiều, vì mình tự gói.
Không những gói bánh, mà các cô còn diện những chiếc áo bà ba mượt mà dễ thương. Cái thì màu xanh, cái màu vàng, màu đỏ, màu cam, thật là muôn sắc khoe màu. Có lẽ những cái áo bà ba dịu dàng làm cho các cô đẹp hơn, đằm thắm hơn, và các cô ngồi quây quần gói bánh tạo ra một không khí đầm ấm, rộn ràng.
Mấy ông cũng điệu đà với áo bà ba nâu, dựng lò, châm nước, chăm lo lửa củi. À, củi là củi thiệt, nên lọ nghẹ dính đầy nồi, sau này phải chùi mệt xỉu, nhưng vui.
Còn thêm khoảng pháo nữa. Mấy phong pháo được nối với nhau bằng dây kẽm, để cho ra một phong pháo dài hơn thước. Pháo nổ đì đùng, người thì bịt tai lại sợ, nhưng vẫn đứng xem.
Lại có ông đồ, à phải gọi là bà đồ mới đúng, bà đồ ngồi cho chữ, ai thích chữ gì cho chữ đó, nét chữ bay bướm, bà con xúm xít xin chữ đông nghẹt.
Mỗi người một việc, kẻ lau lá, người gói bánh, người khác nấu bánh, tiếng pháo đì đùng, lại có bà đồ cho chữ. Đúng là mùa Xuân, thật là làm cho trong lòng xao xuyến...