Ông lão bán vé số ở quận 8 ...
Ông gốc miền Trung,
cùng bà vợ lặn lội vào Nam bán vé số sống qua ngày, và đồng thời gởi
tiền ngược về miền Trung để nuôi các con ăn học. Thời gian cứ trôi qua,
con cái đã lớn, thậm chí có đứa đã tốt nghiệp đại học nhờ
vào tiền bán vé số của ba mẹ. Đám con nài nỉ ba mẹ bỏ nghề, về lại miền
Trung để các con nuôi lại, nhưng ông bà không chịu, bảo là cái chân đi
quen rồi, ngồi im một chổ chịu không được !
Cách đây hai năm, bà
mất, các con lại nài nỉ ông về, ông cũng không chịu, có lẽ là không muốn
nhờ vả con cái, ông ở lại cu ki một mình, tiếp tục bán vé số. Có một
lần ông bệnh, khác với hồi còn có bà, thì hai vợ chồng lo cho nhau được,
nay chỉ còn một mình ông, không ai hay biết ! Sáng hôm đó, ông vẫn gắng
gượng dậy sớm đi bán vé số, nhưng chịu không nổi nên nằm dài trên ghế
đá ở một công viên. Một bà đi tập thể dục ngang qua thấy ông nằm dài bèn
buông một câu "ĐM, gì mà mới sáng sớm đã xỉn rồi !" Ông ráng thều thào
"tôi bệnh bà ơi". Bà rờ ông thấy nóng hổi như lửa bèn hoảng hồn chạy về nhà kêu chồng và hàng xóm chạy ra
phụ khiêng ông lên xe đi bệnh viện ! Ông may mắn thoát chết lần đó !
Sau đó, ông lại tiếp tục bán vé số một mình ...
No comments:
Post a Comment