Lao xao Hội An Phố Tết
Ừ
mà phải, không phải lao xao chứ là gì . Vừa bước vô là tim đập rộn ràng
với dãy lồng đèn đỏ rực, bông cúc vàng tươi tắn, quán tranh mái lá đơn
sơ, lá chuối xanh biếc, cùng với lao xao tiếng nói, tiếng cười ... Nhiều
quá, nhiều thứ làm mình nhớ xôn xao, nhớ về Hội An, nhớ cả Sài Gòn, nhớ
luôn về tuổi thơ ngây ngô khờ dại ...
... Chỉ đơn giản là
những củ sắn trắng nõn nà xắt lát, ghim sẵn vào cây que, cả những trái
thơm vàng rực đã khía sẵn xéo xéo, sau đó xẻ theo chiều dọc và cũng ghim
vào que, chấm chút muối ớt ... mà gợi nhớ đến cảnh tan trường xa xưa,
bạn bè lao xao xúm xít vào các hàng quán, hôm nào có tiền mẹ cho thì mua
được lát thơm, lát sắn, hôm nào không tiền thì thòm thèm nhìn bạn ăn,
chấm muối ớt, hít hà ...
... Chỉ là mấy thanh gỗ đóng thành
sạp dưa hấu, thả vào đó những trái dưa tròn ũm, xanh rì ... mà nhớ đến
theo ba mẹ đi chợ Tết năm nào, chợ bán đầy dưa, mỗi quầy được lót rơm
vàng rực, trên là cả núi dưa nằm chờ người mua, trái nào trái nấy mũm
mĩm tròn ũm như đàn heo con .
... Rồi thì giựt mình với chùm
khô mực tòn ten . Ở xứ Mỹ này, muốn mua khô mực thì dễ dàng, chỉ cần
bước vào các chợ VN là có muôn ngàn, nhưng cái chùm khô mực treo tòn ten
này thì không nơi nào có, nó bắt mình nhớ đến mấy ông Tàu già đẩy xe
khô mực đi khắp hang cùng ngõ hẽm, đem theo mùi thơm lừng lựng của miếng
khô, thèm thuồng ....
... Rồi thì nồi hột vịt lộn sôi lăn
tăn, với mớ rau răm nằm kế bên đợi chờ, quán bún thịt nướng với lò than
hồng, có người quạt than, trở thịt thơm ngát mũi ...
... Rồi
thì quầy bánh đúc tôm chấy, nước mắm tỏi ớt, rồi quầy bột chiên, muốn ăn
phải nôn nao ngồi chờ bột chín, chờ cô bán hàng áo dài đập thêm cái hột
gà thả vô chảo bột trở qua trở lại, bột kêu lèo xèo ...
...
To tiếng nhất là tiếng kêu của xe mì gõ . Không biết từ đâu mà có cả 2
thanh gỗ lên nước bóng lưỡng để gõ xực tắc, xực tắc, ... Nhớ có lần về VN,
nhớ tô mì gõ, ngồi trong nhà đến khuya, ngong ngóng chờ nghe tiếng gõ
xực tắc này, để kêu thằng bé gõ mì lại, mua cho bằng được một tô, gắp
gắp húp húp như thuở nào ... Tô mì ở Hội An Phố Tết này be bé thôi,
nhưng do một cô áo dài múc, rắc sẵn dùm chút tiêu, cho cả vài miếng dầu
chá quẩy vào . Có lẽ đây là dầu chá quẩy nhà làm, cho nên be bé xinh
xinh và ngon ngon, chứ còn loại bán sẵn trong chợ, thì bự bự và có lẽ
không ngon bằng !
... Rồi thì tiệm sách với vài chục đầu sách,
nằm kề tiệm may Thanh Thuỷ, cái tiệm may có cả một bàn máy may Singer
loại đạp chân, là loại mà ngày xưa nhà nào cũng có ! Nhớ những ngày cận
Tết là mẹ hay may quần áo cho các đứa con, cặm cụi ngồi đạp, thỉnh
thoảng phụ mẹ bằng cách ngồi đối diện, rồi thò chân xuống đạp phụ cho mẹ
đỡ mệt ...
... Lại thấy chiếc xe Vespa đít bầu, loại mà sau
này người ta hay mua về để gò lại cho vuông vắn, giả làm Vespa Sprint .
Hồi xưa những chiếc xe này chỉ biết ngó mà thèm thuồng, vì thời học sinh
thì chỉ có ngựa sắt với động cơ hai cẳng ...
... Quán cà phê
Rủ Rê nằm riêng một góc, với cô chủ quán cũng áo dài, và toàn cà phê
phin (do tiếng Pháp là café filtre), chứ không phải loại cà phê bột, chỉ
chế nước sôi vào là xong !
... Đặc biệt là có cả cầu tõm,
cũng có khi gọi là cầu cá tra, cầu cá vồ, hay nơi thả bầu tâm sự, với
bảng hiệu "free wifi", "coi chừng cá tra" ... Cái cầu này hồi xưa nhìn
thấy là nổi da gà vì sợ, còn bây giờ thì mừng rỡ nhẩy vô ngồi thử, rồi
cười hăng hắc ...
... Và còn nhiều quá, nhiều quá, kể hoài
không hết, như chiếc xe bánh mì, với vài cuộn thịt đo đỏ, loại xe mà
mình hay thấy ở các ngã tư đường . Rồi quán chè O Thanh với đủ các loại
chè, quán bún đậu mắm tôm với thịt luộc để cả mâm đầy ngồn ngộn ...,
quán bún riêu với nồi nước lèo bay khói mù mịt, mấy trái bí xanh, cà
tím, dưa leo, cả một rổ khế vàng, như một cái chợ quê nho nhỏ, lao xao
rộn ràng, nhưng nhẹ nhàng đằm thắm ...
... Tất cả các cô chủ
quán đều thướt tha, thuỳ mị, dịu dàng trong chiếc áo dài, tay thì thoăn
thoắt múc bún, múc mì, và miệng thì cười tươi tắn ... Dân mê áo dài mà
trông thấy thì chỉ có ... rụng tim !
... Không biết tại vì
chiếc áo dài, tại không khí, hay tại các món ăn, hay tại các kỷ niệm xưa
cứ ùa tới, ... mà khi ra về rồi, mà cứ luyến tiếc cái Hội An Phố Tết
này quá ...
Feb 27th, 2018
No comments:
Post a Comment