Wednesday, June 8, 2016

Vòng tròn cuộc đời

Vòng tròn cuộc đời

Lúc xửa lúc xưa, đầu tiên là bọn tôi đi dự đám cưới của nhau, lúc bọn tôi bước vào lứa tuổi 20, khi thì đi dự đám cưới bạn này, lúc thì đi dự đám cưới bạn khác, gặp nhau nói cười rôm rả … Một thời gian dài sau, khi chúng tôi bước vào ngưỡng cửa 40, 50, thì ba mẹ chúng tôi lần lượt ra đi, hôm thì ba của bạn này, bữa thì mẹ của bạn khác, rất là ưu sầu ảo não . Có lẽ trong một thời gian ngắn, chúng tôi lại rôm rả mời nhau đi dự đám cưới con cái chúng tôi, và sau một thời gian dài nữa, thì lại đến phiên chính chúng tôi lần lượt ra đi, lại là ưu sầu ! Cứ rôm rả rồi lại u buồn, theo những vòng tròn cuộc đời, mới thấy đó, rồi mất đó, sinh lão bệnh tử mà, không ai tránh được ! Tất cả rồi sẽ mất đi, chỉ có kỷ niệm là còn lưu giữ mãi mãi …

Chiều xuống, chúng tôi lục đục lên xe, trực chỉ quận Cam thẳng tiến . Lần này tôi lái, vợ chồng Bính Thuỷ đã chu đáo mua sẵn cho tôi ly cà phê, sợ bận về tôi lái đường xa, buồn ngủ !
Đây không phải là lần đầu chúng tôi đi quận Cam . Bạn bè cũ, một số lớn ở quận Cam, còn chúng tôi ở tận cùng biên giới, tuy xa xôi nhưng mỗi lần bạn bè có gì vui, buồn đều réo gọi nhau . Bạn bè mà, vui cũng chia, buồn cũng san sẻ . Lần này chúng tôi đi chia buồn cùng gia đình Thuỵ Quân, vì mẹ Thuỵ Quân vừa mất …

Nghe lời Quân kể, thì mẹ Quân là một người đàn bà dịu hiền, lúc nào cũng lo lắng cho gia đình, cho con cháu . Khi đi làm gặp chuyện bực mình, thì mẹ Quân chính là nơi Quân xả nổi buồn bực, tuôn ra tâm sự, và mẹ Quân bao giờ lắng nghe, an ủi Quân . Ba mẹ Quân ở nguyên một căn nhà riêng, lúc nào cũng mở rộng cửa đón con cháu, mẹ Quân lại siêng nấu ăn, chiều chuộng đám cháu, cho nên đứa nào muốn ăn món gì, bà cũng sẵn sàng nấu cho …

Trong tang lễ, mấy đứa cháu nội ngoại lên nói sụt sùi, kể lể bà nội, bà ngoại đã nấu cho bọn chúng ăn những gì, ngon làm sao, nhớ làm sao, … làm cũng mũi lòng theo !

Tội cho ba Quân, cứ tưởng ông sẽ đi trước, ai ngờ mẹ Quân bỏ ông ở lại một mình ! Nghe nói hôm Quân chở ông đi thăm mẹ từ bệnh viện về, ông không vào nhà ngay, mà cứ đi săm soi, chăm sóc cây khế, khi thì bực tức khổ sở vì mấy trái khế bị chim ăn, khi thì lăng xăng tưới cây, tỉa lá, … Quân bảo thôi ba vào nhà nghỉ đi, từ từ hãy lo cây cối, thì ông buồn bả bảo “Con không hiểu ba …, cái cây khế này là do mẹ con trồng đó …!”

(Viết tặng người bạn Thuỵ Quân.)

Monday, June 6, 2016

Cọng lông bị thiếu

Cọng lông bị thiếu

Hắn là dân da đỏ trăm phần trăm . Ba da đỏ, mẹ cũng da đỏ, vậy mà hắn tức tối vì không được phép tham dự các lễ hội của người da đỏ . Nguyên do là ba hắn thuộc bộ lạc Navajo, trong khi mẹ hắn thuộc bộ lạc Pueblo, mà lễ hội của người Navajo chỉ cho phép những ai có trăm phần trăm dòng máu Navajo mới được tham dự, và lễ hội của dân Pueblo cũng vậy, chỉ cho phép ai là trăm phần trăm Pueblo được tham gia ! Vậy là hắn chơ vơ, lễ hội nào cũng không được phép tham dự, vì đối với dân da đỏ, thì hắn thuộc loại nửa nạc, nửa mỡ, trong khi đối với dân da trắng (và dĩ nhiên da vàng), thì hắn là dân da đỏ chính thị !
Chú hắn chọc quê hắn, đặt tên lóng cho hắn là Missing Feather, tức là "Cọng lông bị thiếu", vì ý của chú hắn là, chỉ vì hắn thiếu có khoảng một cọng lông, mà hắn không được chấp nhận vào bộ lạc Navajo, hoặc cả Pueblo !
Hắn tức tối lắm, nhưng chẳng làm gì được !
Mãi đến sau này, các bộ lạc mới bỏ đi điều lệ khắc khe, chấp nhận dân nửa nạc nửa mỡ như hắn, thì hắn mới được tham dự các lễ hội của cả hai bên ba và mẹ !

Hắn làm chung với tôi, nhờ hắn, mà tôi biết được các phong tục tập quán của người Mỹ, vì dĩ nhiên tuy hắn là dân da đỏ, nhưng vì sinh ra ở đất nước này, cho nên các phong tục tập quán của dân bản xứ thì hắn rất rành, ví dụ như tục hôn nhau dưới vòng hoa chùm gửi là do hắn nói cho tôi biết . Hoặc các tục ngữ, tiếng lóng, thì hắn rành một cây xanh rờn ! Té ra chữ "brown nose", tức mũi nâu, là để ám chỉ những kẻ ... bợ đít, được hắn giải thích cặn kẻ là do những kẻ bợ đít thường dí sát mũi hôn hít sát vào "phía sau" của xếp, và vì sát quá cho nên cái mũi dính phân màu nâu, và do đó, chữ "brown nose" là để thân ái tặng cho những kẻ chuyên nịnh bợ ...! Hoặc cách ra ám hiệu "bull sh!t", (tức là cứ . bò) , là khoanh hai tay lại, một tay xoè ra hai ngón như sừng bò (ám chỉ chữ bull", và tay kia thì chụm các ngón tay lại rồi xoè mạnh ra, ám chỉ đang ... ị . Hai hành động cộng lại thì ra chữ "bull sh!t", thiệt là không có hắn thì không biết nổi !
Ngày Columbus, trong lúc thiên hạ ăn mừng, học sinh được nghỉ học, thì hắn càu nhàu, nhăn nhó . Hỏi ra thì hắn ghét Columbus, hắn bảo chỉ vì ông này mà người da trắng vào xâm chiếm đất nước của hắn, bây giờ dân da đỏ chỉ còn một nhúm ít ỏi ! An ủi hắn thì hắn cười xoà, bảo hắn chọc tôi cho vui, chứ hắn có tức thì là chuyện đã xưa lắm rồi, mấy trăm năm về trước lận !

Người da đỏ cũng có những món đặc trưng của họ, như là dream-catcher, tức là "bắt lấy giấc mơ" ! Dreamcatcher là một vòng dây đan lại như đan lưới, bên dưới treo lủng lẳng vài sợi lông gà, lông chim . Theo truyền thuyết của người da đỏ thì nếu treo những cái dreamcatchers này trước cửa lều,  thì những cái này sẽ bắt giữ lấy những giấc mơ của mình, giúp mình nhớ lại được những gì đã xảy ra trong cơn mơ !





 
(Pictures from http://dreamcatcher.com/)

Mùa hè đang đến, cũng là mùa lễ hội của dân da đỏ . Ngày nay có những lễ hội "open to the public", tức là mở rộng cửa đón chào mọi người . Da trắng, da đen, da vàng, da đỏ ... gì cũng tha hồ vào xem thoải mái, và cũng tha hồ mua những món quà lưu niệm (souvenirs) do người da đỏ tự làm ra . Họ bán nhiều nhất là dream-catchers, và key-chains (đồ móc khoá) . Key chain của họ phần đông được đính từ những hột cườm nho nhỏ, đủ màu sắc, và theo những hoa văn đặc biệt của người da đỏ !
Mẹ hắn là một tay chuyên đính key chains để bán trong mùa lễ hội . Năm ngoái khi hắn bay về tiểu bang New Mexico thăm mẹ hắn và dự lễ hội của dân da đỏ, thì hắn có đem về tặng tôi một cái key chain do mẹ hắn tự tay đính ! Cám ơn hắn và hỏi hắn bao nhiêu để gởi lại cho mẹ hắn, thì hắn khua tay, bảo "never mind, it's just a gift from me to you", tức là "đừng bận tâm, chỉ là món quà tôi tặng anh" !


 
Món quà của anh bạn da đỏ

... Sau này, cứ gạn hỏi thường thì mẹ hắn bán bao tiền một cái, tra vấn hắn hoài hắn chịu không nổi, mới xì ra là cái này (dài khoảng gang tay) bán giá $30, ngoài ra còn có cái bự hơn, thì giá khoảng $70.
Té ra cũng mắc ghê, vậy mà hắn tặng tôi !
June 6th, 2013.
SH

Friday, June 3, 2016

Tràng dây Chùm gửi (Mistletoe wreath)

Tràng dây Chùm gửi (Mistletoe wreath)

Hôm nọ đọc thấy BBN viết về phong tục của các nước nói tiếng Pháp tặng nhau hoa muguet vào ngày 1 tháng 5 để chúc nhau may mắn, hạnh phúc, thì nay cũng muốn chia sẻ với các bạn một phong tục của người Mỹ (có lẽ các nước châu Âu có cùng phong tục này) về tràng dây chùm gửi (miền Nam gọi là chùm gởi, tiếng Mỹ là mistletoe)
Dây chùm gởi là một loại dây leo, hay sống bám vào cây khác, và hút chất bổ của cây chủ mà sống , cho nên vào những mùa lá rụng, trong khi cây chủ tơi tả, không còn một chiếc lá, thì nếu trong đó có một nhóm lá vẫn xanh tươi mơn mởn, thì đó chính là đám chùm gửi sống bám vào cây chủ !

Dây chùm gửi (ảnh từ Wikipedia)
Vào mùa Giáng Sinh, người Mỹ hay dùng dây chùm gởi để kết thành vòng hoa, gọi là mistletoe wreath, để trang hoàng bằng cách treo trước của nhà ! Sau này họ dùng nhiều chất liệu khác như các loại lá thông, nhưng vẫn gọi là mistletoe wreath!


Tràng dây chùm gửi (Mistletoe wreath). Hình lượm trên net
Treo trước cửa nhà, là để trang hoàng, và đặc biệt là các cặp trai gái chưa có gia đình, mà gặp nhau dưới tràng hoa chùm gửi trong mùa Giáng Sinh, cứ theo phong tục thì họ đứng … hôn nhau ngay bên dưới !
Tôi có người bạn da đỏ, dĩ nhiên là anh ta quá rành phong tục này, mà anh ta lại chưa vợ, cho nên cứ Giáng Sinh đến là anh ta tha về một tràng chùm gửi, treo ngay cánh cửa trước nhà, và trông ngóng mong mỏi các cô đi ngang ban phát cho anh ta một nụ hôn !
Thật là “trời thương kẻ gian”, năm ngoái có một cô giao hàng cho hắn, giao hàng xong, nhìn lên cánh cửa nhà hắn thấy có treo tràng dây chùm gửi, bèn kéo hắn lại hôn cho một phát vào gò má…!
Hôm sau, hắn vào hãng, khoe tưng bừng …!

Thursday, April 21, 2016

Chuyện cu tí

Chuyện cu tí

Mau quá , mới đây mà ai ai cũng có cu tí để lo lắng chăm sóc , mới ngày nào ai ai cũng còn ngồi trong trường LQĐ , chỉ biết đi học và phá phách mà thui !

Tui cũng vậy , tui cũng có một cu tí để lo lắng , chăm sóc , và ... chơi chung dzới tui !

Năm nay cu tí 7 tuổi rồi ... ! Sáng sáng đưa đi cu tí đi học, nhà gần trường, chỉ cần băng qua đường là tới trường, 2 cha con đi bộ, cu tí đi trước, ba tí lóc cóc theo sau ! Cu tí sợ đi chung với ba hay mẹ thì bạn bè cười chê, cho nên cố gắng đi xa ba mẹ càng tốt, mặc dù từ nhỏ đến lớn cu tí bám theo ba sát nút ! :(

Mới ngày nào ...

Mới ngày nào ... năm cu tí 2 tuổi , mỗi sáng đi làm là một cực hình với ba tí ! Cu tí vừa thấy ba chuẩn bị đi làm là chạy ùa tới , ôm cứng lấy ba, khóc nức nở và năn nỉ ba tí ở lại chơi chung với tí !!! Ba tí cũng ráng nấn ná 5 , 10 phút , rồi lại chuẩn bị đi thì tí lại khóc và năn nỉ ... Mỗi ngày phải chia tay , bịnh rịn như vậy 5 , 3 lần mới ra khỏi nhà được ! Lái xe đi mà còn nghe cu tí khóc ngất trong nhà !!!! :(

Được vài lần ... thì cu tí biết thân biết phận là ba tí hong thể ở nhà với tí được ! Buổi sáng , khi tí thấy ba chuẩn bị ra khỏi nhà thì cu tí bỏ tất cả những món đồ đang chơi mà chạy tới ôm ba , mặt méo xệch , hai cánh tay nhỏ ôm siết lấy ba để ráng níu kéo lại , lặng thinh hong nói lời nào , mà nước mắt tí bắt đầu chảy ra dầm dề như suối ... lặng thinh lâu thiệt lâu ... mà nước mắt cứ chảy hoài ... chảy hoài .....!!! :(

Còn ba tí lái xe tới hãng rồi mà hồn phách còn để ở đâu đâu ... lòng dạ bồi hồi ... !!!!

Năm nay cu tí 7 tuổi rồi ... Hong còn cho ba ôm ngủ mỗi tối , đi học thì hong chịu đi chung ! :( Mới ngày nào ... còn bé tí, bi giờ ráng ra vẻ nam nhi cho oai hùng ! Bi giờ dụ dỗ lắm mới ôm được tí !!! Cái điệu này ... chỉ vài năm nữa .... là tí sẽ bắt chước các bác các chú bạn của ba tí mà ... ôm gái mà thui , hong thèm ngó ngàng gì tới ba tí nữa !!!! :(

Có ai giống trường hợp tui hong ?

Sep 2003

Nam Kỳ Lục Tỉnh


Nam Kỳ Lục Tỉnh .....


Hồi xưa, cả Nam Kỳ chỉ gồm có 6 tỉnh là: Gia Định, Biên Hoà, Vĩnh Long, Định Tường, An Giang, và Hà Tiên. Để cho dễ nhớ, người xưa có đặt câu thơ:

"Khoái mã gia biên vĩnh định an hà"

Tạm dịch có lẽ là "Phóng ngựa ra roi để giữ gìn biên cương bờ cõi ổn định". Trừ ra 2 tỉnh Biên Hoà và Gia Định, thì miền Tây hồi xưa có lẽ chỉ gồm 4 tỉnh là Vĩnh Định An Hạ, trong đó, chỉ có chử "thoái mã" là được thêm vào để làm thành câu thơ, còn Gia là Gia Định, Biên là Biên Hoà, Vĩnh là Vĩnh Long, Định là Định Tường, An là An Giang, và Hà là Hà Tiên ! Chỉ riêng tỉnh Định Tường là biến mất tên ! Hình như các tỉnh Sóc Trăng, Bạc Liêu, Hậu Giang, và 1 phần của Cần Thơ bây giờ đều tỉnh Định Tường ngày xưa !

Miền Tây ngày nay ...
Miền Tây ngày nay hình như gồm 14 tỉnh: Long An, Tiền Giang, Vĩnh Long, Đồng Tháp, An Giang, Kiên Giang, Cần Thơ, Sóc Trăng, Bạc Liêu, Cà Mau, Bến Tre, Trà Vinh, và Hậu Giang.

Tỉnh Long An ....
Khi đi về miền Tây thì tỉnh đầu tiên sẽ gặp là Long An. Long An có đặc sản là thơm Bến Lức và cây cầu Bến Lức hồi cách đây khoảng 50, 60 măn thì được mệnh danh là cây cầu dài nhất VN ... (theo sách địa lý của BộQuốc Gia Giáo Dục cũ). Thật tình mà nói, thì thơm Bến Lức thua xa thơm Hawaii, trái thơm Hawaii vừa lớn hơn, và vừa tròn trịa hơn, gai lại ít đau và ngọt hơn thơm Bến Lức ! Qua khỏi vùng Bến Lức thì bạn sẽ thấy các can nhựa màu trắng để 2 bên đường ! Đó là rượu đế Gò Đen, bán theo từng can 5 lít, 10 lít, hoặc cả 20 lít ! Ai cũng nói là rượu nguyên chất, nhưng không thể nào là nguyên chất được vì cứ 3 lít nếp mới nấu được 1 lít rượu, nếu không pha thì bán không có lời ....

Tiền Giang ...
Tiền Giang có ngã 3 Trung Lương nổi tiếng, do 1 nhánh thì rẽ qua đi thành phố Mỹ Tho và nhánh còn lại thì tiến thẳng về cầu Mỹ Thuận ...

Vĩnh Long ...
Cây cầu Mỹ Thuận mới xây do Úc bỏ ra 100% tiền xây dựng và công sức, nối liền 2 tỉnh Tiền Giang và Vĩnh Long. Từ đây có thể đi thẳng tới các nơi như Ba Càng, Nha Mân Sa Đéc, ... mà không cần phải qua phà nữa !

Đồng Tháp ....
Trên bản đồ bây giờ thì Sa Đéc thuộc Đồng Tháp ! Hồi xưa khi đến Cái Bè thì 1 chục trái cây là 14 trái, còn tới Sa Đéc thì 1 chục trái cây là tới 16 trái ! Trong khi Saigòn thì 1 chục chỉ có 12 !  Tới đây thì con đường xe chạy song song với con sông Tiền rất đẹp !!! Bên kia sông, có rất nhiều các lò gạch tròn tròn như tổ ong, trông rất ngộ nghĩnh !

Tỉnh An Giang ....

Qua khỏi Sa Đéc thì có thể qua sông Hậu bằng bắc Vàm Cống hay phà An Hoà để qua thành phố Long Xuyên, thuộc tỉnh An Giang ! Cho tới nay vẫn chưa có cây cầu nào nối liền hai bờ sông Hậu lại với nhau ! Nghe nói đang có dự án xây cầu Cần Thơ để vượt sông Hậu, tức là sau này toàn bộ miền Tây sẽ được nối liền với Sàigòn ! Tỉnh An Giang khá nổi tiếng với 2 thành phố nổi tiếng là Long Xuyên và Châu Đốc ! Con đường chính đi xuyên qua thành phố Long Xuyên nay được trồng cây dọc suốt con đường, khoảng hơn 5 kilomet liên tục ! Giữa thành phố Long Xuyên có 1 ngôi nhà thờ cổ kính, lớn và đẹp không kém nhà thờ Đức Bà Sàigòn, tuy nhiên nhà thờ ở Long Xuyên được xây bằng gạch màu xám chứ không phải màu đỏ ! Tiếc rằng chưa kịp rút máy chụp hình ra thì xe đã chạy qua khỏi...

Châu Đốc ...
Thành phố Châu Đốc nằm sát biên giới với Cambodia, và cùng với Long Xuyên, được nổi tiếng là 2 thành phố trù phú của An Giang nằm trên sông Hậu ! Châu Đốc có khá nhiều sự lạ, ví dụ đi chợ biên giới, chỉ cần bỏ ra 1 số tiền nhỏ là có người đưa mình qua biên giới Cambodia để đi chợ, thường thì người ta mua thuốc lá rồi đem qua VN, người dẫn đường sẽ
không có ý kiến, nhiệm vụ của họ chỉ là dẫn thường, nếu quý vị bị công an bắt thì quý vị hoàn toàn chịu trách nhiệm!

Núi Sam Châu Đốc ...
Ngay giữa đồng bằng miền Tây tự nhiên mọc lên 1 ngọn núi, ngọn núi hình con sam (horse shoe) cho nên dân kêu là núi Sam.

Miếu bà Chúa Xứ ...
Hàng năm lễ vía bà Chúa Xứ kéo dài khoảng 3 tháng , từ rằm tháng giêng cho đến rằm tháng tư âm lịch ! Miếu bà Chúa Xứ nằm trên núi Sam và được xây dựng to lớn và lộng lẫy như 1 ngôi chùa ! Trong đó, có rất nhiều hàng tủ kiếng chưng quần áo của Bà do dân chúng cúng kiến dâng tặng !!! Vì là miếu chứ không phải là chùa cho nên dân chúng tha hồ cúng kiến cả 2 thứ chay và mặn, nhiều nhất là trái cây và heo quay ! Dân Sàigòn sau khi khấn vái Bà và được ăn nên làm ra thì thường hay mua heo quay đem cúng để tạ ơn !!! Khổ 1 cái là cúng xong mà đem con heo quay về Sàigòn thì cực khổ quá, nên sau này ở vùng này có dịch vụ .... cho mướn heo quay !!! Chỉ cần mướn con heo, đem lên cúng, rồi đem về trả lại cho chủ thì sẽ đỡ tốn tiền hơn là mua và cũng đỡ khiêng đi xa cực khổ !!!!!!

Tây An Cổ Tự  ....
Ngôi chùa cổ này cũng nằm trên núi Sam, có lẽ cũng hơn 200 tuổi , chùa do 1 ông (quên tên) sáng lập ra , và ông cũng sáng lập ra 1 đạo mới gọi là đạo Lành !!! Đạo này chủ yếu dựa theo lý thuyết cuả đạo Phật, và phần đông là khuyên người dân ăn hiền ở lành ! Tên chính thức của đạo Lành là Bửu Sơn Kỳ Hương, tạm dịch đơn giản là hương thơm trong núi !!!

Lăng Thoại Ngọc Hầu ...
Nằm gần dó là lăng ông Thoại Ngọc Hầu, người có công khai phá đất Châu Đốc, và đào con kinh Vĩnh Tế ! 1 trong 2 chữ Vĩnh hoặc  Tế là do từ tên người vợ 2 của ông ta mà ra !

Chợ Châu Đốc ....
Cái đặc biệt nhất của chợ Châu Đốc là mắm !!! Đây là ngôi chợ duy nhất của miền Nam mà từ đàng xa đã nghe mùi mắm thơm nồng nặc !!! Nào là tiệm của Bà Giáo Khoẻ, Bà Sáu Xuyên, phần đông toàn là bà giáo này, cô giáo nọ ... !!!
Tuy tiệm mang tên là Bà Giáo Khỏe nhưng nhìn vào thì là 1 cô gái tóc dài mượt mà, tay thoăn thoắt gói mắm, đếm tiền, không biết đây có phải là bà giáo Khoẻ đang cải lão hoàn đồng hay không .... !!!  Đi chợ Châu Đốc còn thấy khô rắn, rất dễ phân biệt vì khô rắn dài hơn khô cá, và vì quá dài cho nên bao giờ khô rắn cũng được cuốn lại làm đôi ....Cũng thấy có 1 bà lão bán rùa, bà cầm 2, 3 xâu rùa, mỗi xâu 5, 7 con rùa !!! Cũng muốn mua nhưng mà đang trên đường đi du lịch mà mua thì không biết để đâu !!!

Mùa nước nổi....
Từ Châu Đốc qua Hà Tiên thì phần đông đi qua 1 vùng đồng bằng thấp, mỗi mùa nước lớn thì biến cả vùng như biển bao la, không thấy bờ, đây là vùng có mùa nước nổi rất nổi tiếng từ xưa !!! Con đường xe chạy phải được đắp lên cao hơn đồng bằng từ 1 mét rưỡi cho đến hơn 2 mét, và nhà dân thì cứ nương theo con đường, đường chạy đến đâu, thì nhà dân bám theo tới đó !! Sở dĩ như vậy là vì khi mùa nước nổi đến thì toàn bộ chung quanh biến thành biển cả bao la, chỉ có con đường quốc lộ là nhịp cầu duy nhất nối với thế giới bên ngoài !

Tri Tôn ...
Thị xã Tri Tôn là ngã 3 đường: 1 về lại Long Xuyên, 1 đi Châu Đốc, và 1 đi Hà Tiên ...

Tỉnh Kiên Giang ....
Tỉnh Kiên Giang ngày nay bao gồm tỉnh Hà Tiên ngày xưa, và thâu gồm Rạch Giá, Hòn Đất, Ba Hòn , Kiên Lương  ...

Hà Tiên ....
Hà Tiên là vùng cuối cùng của VN tiếp giáp với Cambodia, tuy nằm giữa đồng bằng nhưng được trời cho có biển cả bao la, có núi cao , có sông ngòi, và lạ hơn cả là những hòn đảo nho nhỏ như 1 tiểu Hạ Long ...

Thạch Động Hà Tiên ...
Giữa núi Hà Tiên có 1 hang động, và trong hang có 1 cái chùa nho nhỏ !!! Lên đây đứng nhìn xa xa thì là đất của Cambodi , chỉ sợ nhất là thấy tụi Pôn Pốt đang hành quân bên đó thì sẽ chạy không kịp !!! Dọc theo đường lên Thạch Động Hà Tiên có bán trái mỏ quạ màu xanh lá cây, trái gai màu đỏ cam, và trái ô môi dài thòng đen xì !!! Nhìn trái ô môi nhớ tới thời còn nhỏ , hay mua 1 khúc ô môi về liếm láp , vì ô môi chỉ có 1 lớp thịt mỏng , và chia ra thành nhiều tầng !! Hồi nhỏ cứ nghe nói là ăn ô môi hoài sẽ phát ghiền vì mùi vị đặc biệt cuả nó , có chụp với ô môi vài tấm để làm kỷ niệm.!!!

Mũi Nai ...
Ngay Hà Tiên có 1 vùng biển cát vàng tên là Mũi Nai ! Bãi biển nhỏ , nhưng cũng khá đẹp ...

Buôn lậu thuốc lá ...
Xe đang đi thấy 1 chiếc gắn máy đang phóng như bay trên đường, được tài xế cho biết đó là dân buôn thuốc lá lậu ! Họ phóng bạt mạng , bất kể sinh mạng của họ và của người dân chung quanh đó, chỉ vì sợ công an rượt theo bắt họ ....

Chùa Hang, hòn Chồng, hòn Phụ Tử , hang vua Minh Mạng ....
Đây là chùa, núi, hang, và các hòn đảo làm cho Hà Tiên nổi tiếng ! Thật ra, các hòn đảo này ở Kiên Lương, không thuộc trung tâm Hà Tiên ! Chùa Hang, như tên gọi, là 1 ngôi chùa nằm trong hang núi, đi vô chùa Hang 1 đoạn thì bổng nhiên vách núi mở lớn , bnhìn ra 1 vùng biển rộng ! Trên vùng biển này như cái vịnh này lại có các hòn đảa là hòn Chồng, hòn Phụ Tử, ... nằm khá gần bờ, đi ghe máy chỉ có 1 đoạn là tới ! Cảnh vật vùng này rất đẹp , như đã nói , đây được xem như 1 tiểu Hạ Long của miền Nam.

Hang Minh Mạng ....
Tương truyền rằng khi chạy trốn nhà Tây Sơn thì vua Minh Mạng trốn trong 1 cái hang nằm ở vùng này ! Hang này về sau được goị là hang Minh Mạng ! Cái khó của hang Minh Mạng là chỉ đi bằng ghe mới tới được , và đạc. biệt là khi nước rút mới thấy miệng hang , khi SH tới thì nước chưa rút hẳn , cho nên phải khum người lội nước mà chun vô hang ! Trong hang có khá nhiều thạch nhũ , nhưng không nhiều bằng Luray Cavern bên Virginia, nhưng cũng có ghế của vua Minh Mạng , các tượng phật. ...Đặc biệt. nơi cuối cùng cuả hang có 1 hồ nước ngọt, do đó mà vua Minh Mạng ngày xưa mới có nước mà dùng khi trốn tránh nhà Tây Sơn !!! Từ hang này nhìn ra thì thấy được các hòn Chồng, hòn Phụ Tử gần đó ...

Thị trấn Thốt Nốt, thị trấn Ô Môn ...
Nhưng địa danh quê mùa này ngày xưa chỉ nghe được trong sách, hoặc nghe người ta nhắc đến , nay mới được  chính mắt nhìn thấy ...

Trái Thốt Nốt ...
Trái này trông như trái dừa, nhưng nhỏ hơn và có màu nâu sậm!!! Người ta nói nghề trồng cây này như người Pháp làm nghề rượu nho, tức là đời cha làm, đời con mới được hưởng ! Những chai rượu nho của Pháp thường do đời cha làm ra, vô chai và chôn dưới đất 30 năm sau thì mới đem lên bán, do đó mới có câu cha làm, con hưởng ! Còn cây Thốt Nốt thì còn dữ dội hơn nhiều, sau khi trồng được 50 năm, thì mới mới bắt đầu có trái !!! Trái Thốt Nốt cũng ngọt như trái dừa, nghe có mùi đậm đà và ngọt hơn !!! Để làm đường thốt nốt thì người ta bóp cái quày dừa lại, không cho ra trái, và xẻ 1 đường để cho nước chảy vào ống tre hoặc bình ny-lông ! Nước này sẽ được kết tinh lại thành đường thốt nốt ! Do đó cây thốt nốt nào mà lấy đường thì sẽ không có trái  và ngược lại , lấy trái thì không có lấy đường được !!!

Huyện Ba Hòn, Huyện Hòn Đất ...
Tiếc rằng chỉ đi qua huyện Ba Hòn, mà không đi qua huyện Hòn Đất ! Vì nếu có qua huyện Hòn Đất thì sẽ ráng tìm cho được chị Út Tịch , và sẽ hỏi chị rằng là "còn cái lai quần cũng wánh" nghĩa là sao ??? chứng minh thử coi ??? vì khó có thể mà tin được chị !!!!

Thành phố Cần Thơ ....
Cần Thơ còn được gọi là Tây Đô, tức là thủ đô của miền Tây !!! Thành phố cũng có khá nhiều đường xá, và nổi tiếng nhất là bến Ninh Kiều ...

Du Thuyền trên sông ...
Bến Ninh Kiều ban đêm có chiếc du thuyền 3 tầng lầu, được làm nhà hàng nổi trên sông !!! Khoảng 8 giờ tối là thuyền bắt đầu rời bến, du khách trên thuyền ăn uống xong thì thuyền cũng vừa về lại bến cũ !!! Các món ăn trên du thuyền nấu cũng khá ngon ! Ngoài ra, còn được các ca sĩ hát vọng cổ hoặc tân cổ giao duyên cho du khách nghe trong lúc ẩm thực... Nên đem theo áo lạnh vì ban đêm gió sông thổi khá lạnh !!!

Tỉnh Sóc Trăng ....
Sóc Trăng nằm gần kề với Cần Thơ, và về hướng biển Đông ! Đặc biệt của Sóc Trăng là dân chúng gồm 3 sắc dân chính: Việt , Khờ me, và Chàm (Chiêm Thành) !!! Cũng như người Hoa không thích bị gọi là người Tàu, thì người Khờ Me không thích bị goị là Miên , và người Chàm không thích bị gọi là người Hời ! Vì theo họ thì những cách gọi Tàu, Miên, và Hời thì  không được lịch sự !

Chùa Dơi ....
Chùa Dơi của Sóc Trăng , tên chính thức là chùa Mã Tộc, là chùa của người Khờ Me, trong đó có rất nhiều dơi quạ , là loài dơi khá lớn , sãi cánh ra có thể đo được cả mét !! Các vị sư thì không ăn dơi nhưng dơi cứ hay bị dân săn bắn lén chun vào bắn trộm !

2006
SH 

Thursday, February 25, 2016

Biết điều và Nhục ?

(Chuyện có thật)
Biết điều và Nhục ?

Bà mẹ chồng người Bắc kêu con dâu người Nam vào, đưa ra tấm thiệp đám cưới rồi gằn giọng với con dâu: "Má con mời mẹ đi đám cưới của anh ruột con?" . Cô con dâu gật đầu: "Dạ phải". Mẹ chồng gay gắt: "Nghe nói chị dâu tương lai của con đang có bầu?". Cô con dâu lại gật đầu: "Dạ phải". Bà mẹ chồng phừng phừng lửa giận: "Con có biết là trong một đám cưới mà cô dâu đang mang bầu thì xui xẻo lắm không? Đây là một sự sỉ nhục lớn cho khách, khách tham dự sẽ bị mất mặt!". Cô con dâu lí nhí: "Dạ người Nam tụi con không biết". Mẹ chồng hầm hầm nói tiếp: "Lẽ ra nếu má con biết điều thì không nên mời mẹ, vì mẹ sẽ bị mất mặt! Vì con mới vào nhà này làm dâu, cho nên mẹ nể mà đi  dự, nhưng sẽ về sớm, vì nhục lắm ... !"
Khoảng 5, 6 năm sau, đến phiên con gái ruột của bà có bầu khoảng hơn 3 tháng mới chuẩn bị làm đám cưới. Bà kêu con dâu người Nam lại, và đon đả: "Này con, con đưa má con thiệp mời đi dự đám cưới của em nó ...!"
Vậy là sao ??? 

Wednesday, February 17, 2016

Chuyện bên lề

Chuyện bên lề



Cái toilet ...
Khi về VN thì Tố Hồng có nhờ SH quay phim cái toilet cũ kỹ hùi xưa , nhưng hong quay được vì nó đã bị phá bỏ , và hiện giờ chổ đó là 1 phần của hội trường lớn !

Nhà Hoa Anh Thư ....
Cũng Tố Hồng kêu là quay phim, chụp hình xong thì nên rủ nhau đi kiếm bò bía ở cổng trường mà ăn để quay phim tiếp ! Kẹt 1 cái hôm đó là chủ nhật , nên hong có bò bía mà ăn ! Cả bọn đi bộ kéo nhau qua nhà hàng Ngọc Sương trên đường LQD ! SH có hỏi là nhà Hoa Anh Thư ngày xưa ở đâu ?? Mọi người kiếm dáo dác một hồi rồi thì mới nói là nhà Hoa Anh Thư ở ... phía bên kia, tức là bên đường Công Lý ! Uổng quá , chưa biết nhà Hoa Anh Thư ra sao .... ! :)
Hôm ăn ở Ngọc Sương thì máy chụp hình hết battery, làm hong chụp được tấm nào !

Tuấn Phạm và Ngọc Thoàn ...
Hồi xưa khi gặp Tuấn Phạm thì Ngọc Thoàn chấp tay kính cẩn 1 điều "dạ thưa bác sĩ" , 2 điều cũng "dạ thưa bác sĩ" ...
Lý do là hồi xưa khi Thoàn chở ba Thoàn vô Chợ Rẫy chữa bệnh tim thì do Tuấn Phạm cứu chữa !
Lúc đó Thoàn hong biết Tuấn là dân LQD và cùng khối lớp , cho đến khi SH lên tiếng nhờ mọi người đi kiếm dùm Phạm Đức Tuấn thì mới lòi ra hắn là người quen !!
Tuấn và Thoàn có chụp chung một tấm hình trong buổi họp mặt , SH có pót lên rùi ...

Khánh Linh và ông bác sĩ quen ...
Khi Khánh Linh kể xong chuyện ông bác sĩ quen thì có người an ủi Khánh Linh là "Thôi đừng lo, lúc đó dù hắn có ... muốn gì , thì cũng hong dám làm ... gì !"
Thoàn thì thêm vô "Lúc đó thì có muốn ... cũng muốn ... hong nổi ... thì có !!! " 

Jan 4, 2006

Chuyện kể trong các buổi họp mặt tại Sài Gòn 2006

Chuyện kể trong các buổi họp mặt tại Sài Gòn 2006


(hình lượm trên net)

Chuyện về các vị y tá

(Chuyện do Lê Thị Kim Chi (tức Chi Cái) kể )
Vì ba Chi bị bí tiểu , nên Chi chở ba đi bệnh viện và vào thẳng phòng cấp cứu !
Các quý vị y tá khả ái bảo phòng thông tiểu đang bận ,không thể vào được , phải chờ , và thản nhiên vừa ăn đậu phọng vừa nhìn cha con Chi Cái ....
Sau hơn nửa tiếng hong thấy nhúc nhích, Chi Cái chợt tĩnh ngộ , bèn dúi 100 ngàn vào tay vị y tá trưởng , y tá trưởng bèn đi thẳng vào đám y tá và nói gì đó , thế là các y tá lật đật nhào tới và bảo Chi nào là "Trời ơi, sao nãy giờ hong nói ???" , nào là "Bác bị bí tiểu như vậy để lâu có thể bi bể bọng đái, phải nói sớm chứ ...!!!"
và lật đật đem ba Chi vào phòng trong để thông tiểu ...

Chuyện về vị bác sĩ nổi tiếng
(Chuyện do Kiều Ngọc Anh kể )
Em của Ngọc Anh đau bau tử, cần phải mổ , trước khi mổ, em Ngọc Anh được giới thiệu tới 1 vị bác sĩ hiện đang "nổi tiếng nhất nhì Saigòn" để mổ ! Vị bác sĩ khả kính và nổi tiếng nhất nhì Saigòn này khám cho em Ngọc Anh và phán rằng "Không phải đau bao tử , chỉ bị .... bón mà thôi, cho thuốc uống thuốc xổ sẽ hết ! Các cục cứng cứng vùng bụng là do ... phân bị bón nên đặc cứng lại"
Gia đình Ngọc Anh phân vân quá, bác sĩ nào cũng nói là đau bao tử , sao chỉ có vị nổi tiếng nhất nhì Saigòn lại nói là .... bón ??? Đi khám bác sĩ khác liền được thông báo là đau bao tử và cân mổ ngay, bèn cho mổ đại, hoá ra là đau bao tử thiệt , và may mắn là mổ kịp !!!
Sau này đi điêu tra lại vị bác sĩ "nổi tiếng nhất nhì Sài gòn" này thì mới biết rằng vị bác sĩ nổi tiếng này thấy ca mổ này nguy hiểm quá, nếu mổ không xong thì bay mất tiêu danh tiếng mới nổi lên của mình, bèn phán là bị bón rồi tống về nhà cho xong chuyện !

Lại chuyện bác sĩ
(Do Bùi Thị Khánh Linh kể)
Thông thường khi bị bệnh hoạn thì ai cũng muốn kiếm bacsĩ quen biết , hoá ra không phải lúc nào cũng đúng như vậy .....
Sau khi lên phòng sinh thì Khánh Linh mới biết vị bác sĩ khả kính đang đỡ đẻ cho mình là cái anh chàng Quang (quên nguyên tên), cùng trường LQD, đã từng có thời gian ngấp nghé , theo đuổi Khánh Linh mà không được đoái hoài tới !!!
Nay thì bao nhiêu "bí mật trong đời" đều đem khoe cho chàng coi hết , cho dù hồi trước thì bàn tay cũng hong dám nắm ....
Sau khi sinh con xong thì Khánh Linh trốn luộn dẫn con đi khám chổ khác , không dám quay lại khám hắn nữa !!! 

Chuyện về một vị quân y 
(Do Tư Gà Mổ kể)
Ngày xưa khi Tư Gà Mổ bị bắt đi bộ đội, có một ngày bị đau lưng quá không cúi xuống được, mới lên phòng y tế, năn nỉ xin thuốc Tylenol cho bớt đau thì vị quân y danh tiếng nhất sư đoàn sau khi ngắm nghía một hồi bèn phán rằng:" Theo như lời đồng chí khai báo, tôi quả quyet đồng chí bị đau ..."DÂY CHẰN" cứ về đơn vị sắc lá Xuyên Tâm Liên uống trong vòng ba bữa sẽ hết ...
Tư Gà Mổ tuy là không học ngành y nhưng hình như là dây chằn thì chỉ có đàn bà mới bị chứ Tư Gà Mổ là gà trống cơ mà ??? 

Jan 2006

Tuesday, February 16, 2016

Họp mặt giao thừa 2007 và các món ăn dân dã miền Tây

Họp mặt giao thừa 2007 và các món ăn dân dã miền Tây 

Bông và lá sầu đâu


Hôm nay hơi rãnh nên kể cho bà con nghe các món ăn hôm họp mặt giao thừa Tây tại nhà ba mẹ Tuấn (ox Bính Thuỷ)
Công nhận mẹ của Tuấn cưng dân LQD quá, lần nào cũng cho ăn toàn là món ngon và lạ , trước hết xin kể cho bà con về món gỏi sầu đâu ....

Gỏi sầu đâu
Cái tên sầu đâu nghe rất lạ , có lẽ ít người biết !
Nói là gỏi sầu đâu, chứ thật ra trong gỏi chỉ thấy bông sầu đâu , chứ không thấy thân hay lá chi cả , có lẽ thân và lá không ăn được !

Bông sầu đâu nho nhỏ , màu xanh trắng , và mọc thành chùm như bông ngâu ! Ai mê uống trà ngâu thì có lẽ còn nhớ loại bông nhỏ li ti màu vàng nghệ rực rỡ này ! Hôm nọ đi chợ 99 Ranch thấy có bán cây bông ngâu, đang có cả bông, làm nhớ đến VN những ngày con nhỏ, hay ngắt bông ngâu này bỏ vào chén trà cho thơm !

Bông sầu đâu cũng vậy , cũng thành chùm nho nhỏ , kích thước cũng y hịt, còn vị thì hơi đăng đắng như khổ qua !
Ai ăn khổ qua được thì cũng có lẽ cũng ăn sầu đâu được ! Gỏi sầu đâu , ăn cũng hơi giống gỏi khổ qua, và cũng có những cọng cá khô xé nhỏ ra thành sợi dài dài , làm cho món gỏi thêm đậm đà .... !

Món gỏi sầu đâu này không có mặn mà cao sang, nó chỉ làm cho người ăn nhớ đến những hương vị bình dân, có mặn mà, có đắng cay , có giòn tan , .... cũng như cuộc đời của những người dân bình thường .... !


Hôm đó, ngoài món gỏi sầu đâu còn có món bún nhâm !

Tô bún nhâm gồm có những cọng bún bình thường, loại hơi mập mạp, cộng với dưa chuột xắt nhỏ thành sợi dài , được rắc lên lên 1 mớ tôm khô đã xay nhỏ và xào cho khô lại {như trong bò bía vậy}, có thêm vài thứ gia vị lặt vặt và trên cùng là chan 1 muỗng nước cốt dừa béo ngậy lên trên , và ăn chung với nước mắm ! :)

Món này mùi vị từa tựa món bánh tầm bì , nhưng bánh tầm bì thì có cọng bún lớn hơn nhiều ! :)

Càng sâu xuống miền Tây, thì món ăn càng ngọt , và có nước dừa càng nhiều , gia đình Tuấn là dân Hà Tiên, là điểm cuối cùng của đất nước, và các món ăn bác gái nấu hay có nước dừa trong đó, đúng theo kiểu cách của dân miền Tây chính hiệu ! :)

Kế tiếp, sẽ là món bún kèn ..... ! :)

Trong các món ăn hôm giao thừa Tây tại nhà ba mẹ Tuấn ,
thì có món bún kèn, và cái tên bún kèn làm nhớ lại thời xa xưa ........

........

Hùi đó, hùi xưa lơ, xưa lắc, lần đầu biết được chữ bún kèn, bún chóc là do quen với ... bà xã ! :)

Bún kèn, cùng với bún chóc , có lẽ có nguồn gốc từ Cambodia, hoặc từ những vùng có nhiều tôm cá và sát với biên giới Cambodia như Châu Đốc, Long Xuyên , Hà Tiên, ... Trong khi phần lớn các loại bún ở VN được nấu bằng thịt , hoặc tôm cua ốc {như bún riêu, bún bò, bún suông, bún mọc ....}, thì bún kèn và bún chóc chỉ được nấu toàn bằng cá ....

Loại cá được ưa chuộng nhất để nấu bún kèn , bún chóc là cá lóc , nhưng cá này mắc quá, cho nên từ từ được đôi:? thành cá gúng {tức cá thiều} , và cuối cùng sau này thì là cá bông lau

Nhà bà xã hồi xưa, hay nấu 2 món bún kèn và bún chóc để bán ngoài chợ  . Hồi đó than củi mắc lắm, cho nên mẹ của bà xã hay dùng vỏ dừa khô cho rẻ , cũng 1 phần vì bún kèn cần xài dừa khô để lấy nước cốt dừa, cho nên có sẵn vỏ dừa /. Mỗi lần nấu, khói um lên cả nhà, con mắt cay xè , ho sặc sụa , may mà nấu ở ngoài sân cho nên cũng đỡ khổ !

Cá đem về, luộc cho chín, rùi lóc lấy xương bỏ ra hết . Thịt cá thì đem lên chảo xào cho khô lại , vừa xào vừa dầm cho miếng cá nhuyễn ra thành từng miếng nhỏ ! Những miếng cá xào này là thành phần chính trong nồi nước lèo của món bún kèn , bún chóc .

Tuy bún kèn và bún chóc đều được nấu bằng cá, nhưng vẫn có sự khác biệt /. Bún kèn thì ngọt , vì được cho thêm đường vào, có nước cốt dừa lẫn trong nước lèo, có cả bột nghệ cho nên nước lèo màu vàng rất đẹp !
Còn bún chóc thì không màu, không ngọt , nhưng lại có thêm một thành phần đặc biệt là củ ngải bún .... !

Dân Saigòn, hễ nghe tới chữ củ ngải là sợ xanh mặt , vì biết bao lời đồn đại chung quanh việc dùng ngãi làm bùa , và hùi đó thì tui cũng hơi ớn ớn .... nhưng thật ra, củ ngải này chỉ là ngải bún, dùng để nấu bún cho nên hiền lắm !
Củ ngải bún to cỡ ngón tay, hình dáng giống củ sâm hoặc củ cà rốt , được cạo vỏ ra, xắt nhỏ và thả vào nồi bún chóc cho nên tạo ra 1 hương vị đặc biệt mà chỉ bún chóc mới có mà thôi ....! :)

Cũng như các loại bún khác, bún kèn và bún chóc được ăn chung với rau sống, rau muống chẻ , .....

Ngồi ăn tô bún kèn , nhai nhai miếng cá xào, làm nhớ tới hồi mấy chục năm trước , cũng hay bưng tô bún kèn lên húp sùm sụp tại nhà bà xã, nay mẹ của bà xã đã mất rồi, nhà hong còn ai nấu bún kèn, bún chóc ngon như xưa nữa .......!

Ngày hôm đó còn 3 món ăn chơi nữa là : bánh nậm , bánh khọt , và cốm dẹp !

Bánh nậm do mẹ Tuấn tự đổ lấy , công phu từng chiếc bánh ! Bác gái tráng 1 lớp bột mỏng lên trên cái chảo dẹt , rồi chờ lớp bộ chín, hớt ra cho vào dĩa, bỏ nhân vào và cuốn lại ! Y hịt như cách làm bánh cuốn Thanh Trì vậy !
Do nhà làm , và còn nóng hổi , cho nên bánh nậm này không cần 1 lớp lá chuối màu xanh ở ngoài như các chợ hay bán ! :)

Còn bánh khọt , là món đơn giản nhưng thuộc loại ngon nhất ! Bánh khọt này theo đúng kiểu VN, có nước dừa beo béo, mà bột lại mềm mại , chứ không cứng ngắc như trong các nhà hàng {dù là nhà hàng nổi tiếng như Vũng Tàu ở SJ, hoặc Gia Hội ở Oangẻ , ....}
Bánh khọt là ngon nhất , ăn một lại muốn ăn hai .... !!! :)))

Món tráng miệng là món cốm dẹp ! Món cốm này cũng home made, có nghĩa là làm lấy ở nhà , không biết làm cách nào , vì thường thì cốm dẹp được làm bằng lúa non và hay có màu xanh lá mạ ! Cốm dẹp này màu vàng , nhưng ăn cũng lực xực , dẻo dẻo , lại có thêm những cọng dừa khô bào nhỏ , rắc vô chung , cho nên mùi và vị cũng gần tương tự như các loại cốm bên nhà !!! :)))

Chỉ có các mini reunion nhà ba mẹ Tuấn hay nhà Bính Thuỷ thì bà con mới được thưởng thức các món ăn ngon lạ của VN !! :))

Các thực khách khi ra về còn lại được ... tặng quà !!!
Người thì gói cốm dẹp , kẻ thì được khuôn làm bánh
khọt {do bác gái mới đem từ VN về} !!! Quá đã !!! 

Cám ơn gia đình Bính Thuỷ và Tuấn nhiều nhiều lắm lắm ! 

San Diego, Jan 8, 2007