Con gái người ta
Nhà không có con gái, chỉ có mỗi mình thằng nhóc . Nhóc đi ra đi vô một mình hoài cũng buồn, chơi với ba mẹ hoài cũng chán, thấy chung quanh ai cũng có anh em, bèn năn nỉ ba mẹ cho nhóc đứa em, mà em trai thì nhóc mới chịu . Con trai mà, chỉ khoái chơi với con trai cho gọn lẹ, khỏi mắc công nhức đầu, phiền phức .
Chờ hoải chờ hoài, mấy năm sau cũng không thấy em trai, nhóc bèn ... hạ giá, năn nỉ ba mẹ, cho nhóc đứa em, trai hay gái gì cũng được, miễn có một đứa là nhóc vui rồi ... Chuyện dễ vậy, mà nhóc chờ hoài cũng không thấy, năn nỉ mỗi ngày
Chuyện con cái, đâu phải muốn là được, trời cho mới có mà, tội cho thằng nhóc, cái mặt buồn xo, riết rồi cũng im ru, không dám đòi hỏi gì nữa ...
Rồi thì nhóc cũng từ từ mà lớn, không có em, cứ lủi tha lủi thủi chơi một mình ! Mấy đứa con một, thiếu anh em để chơi, để chuyện trò, tán dóc, cho nên quý bạn vô cùng . Bạn đòi gì cũng lật đật chiều, phần lỗ về mình cũng chịu, miễn có bạn là vui hớn hở ! Không phải chỉ mình nhóc, cứ để ý mà nhìn, mấy đứa con một nhường nhịn, yêu quý bạn bè, và thèm có bạn để chơi chung lắm . Thằng Minh, con của Thu Trang, cũng dân con một, thấy bạn ngỏ ý muốn gì, là cho ngay, không cần suy nghĩ ! Con YChi, con của Tố Hồng, cách đây mười mấy năm, chia tay nhỏ Briana, nước mắt cứ tuôn tràn, khóc nức na nức nở, làm mười mấy năm sau, mỗi lần gặp nó, là lại nhớ đến những giọt nước mắt thương bạn của nó ...
Thấy thương tụi nó lắm, tụi con một đó mà, gì mà thèm bạn thấy thương luôn ...
Thật ra thì, không phải chỉ mình nhóc, mà ba nhóc cũng thèm một đứa em cho nhóc , mà nếu là con gái nữa là tuyệt, không còn mong mỏi gì hơn . Rồi cũng như nhóc, thèm là một chuyện, có lại là một chuyện khác, cứ mong ngóng chờ hoài chờ huỷ, từ từ hai cha con có cổ dài như hai cái cổ cò ...
Nhóc bây giờ đã lớn nhiều, có lẽ đã hiểu và thông cảm cho ba mẹ, cho nên không thấy nhắc nhở đòi hỏi gì nữa, nhưng ba nhóc vẫn còn nhớ ...
Qua nhà bạn, thấy bạn có đứa con gái hiền hậu, dễ thương, có lối nói chuyện điển hình của các nhóc được sinh ra ở Mỹ, là thật thà, trong sáng, chuyện gì không biết thì im như thóc, chuyện gì biết thì cứ như cuốn sách mở ra, san sẻ cho mọi người, bình dị, không màu mè ...
Rủ con bé đi chợ, thấy con bé gật đầu chịu đi chợ chung là mừng rồi, trên xe hai bác cháu nói chuyện lung tung trên trời dưới đất, mà con bé lại nói tiếng Việt ngon lành, nghe nói còn viết được tiếng Việt nữa ...
Con gái người ta dễ thương, ngọt ngào như vậy, làm gì mà không mến . Nhớ hồi xưa thèm một đứa con gái để thủ thỉ, để nói chuyện chơi, cứ nghe đồn có con gái nghe nó nói chuyện ngọt ngào thấy thương, bây giờ mới biết .
Dĩ vãng ngày xưa thèm con gái, bây giờ trở lại, nhưng cỡ tuổi này, không kiếm con gái được nữa, mà nhìn lại thì nhóc cũng đã lớn, con bé cũng đã lớn, ước gì hai đứa nó ...
Ừ, mong ước đơn giản vậy thôi . Đành rằng là mọi chuyện do trời định, nhưng ước thì vẫn cứ ước ...
No comments:
Post a Comment