.......
"Bắt phanh trần , phải phanh trần,
Cho may - ô, mới được phần may - ô ....." (*)
.......
Cuối cùng rồi thì tôi cũng tìm được việc làm trong 1 hãng nhỏ sau những năm tháng dài thi đâu rớt đó , còn xin đi làm thì không ai thèm nhận , cho nên cứ lông bông suốt ...!
Nghĩ cho cùng , vào thời đó , nếu thi đâu rớt đó, hoặc không ai nhận , thì chỉ do học lực quá dỡ , hoặc là lý lịch tệ ! Học lực của tôi có lẽ cũng không quá dỡ , vì sau này qua Mỹ thì tôi cũng kiếm được vài cái nón vuông vuông để đội , còn phần lý lịch thì lại khác ....!
"Tôi sinh ra đời dưới 1 lý lịch xấu ....!"
Tôi không được "hân hạnh " thuộc diện gia đình có công với cách mạng , để được nâng điểm cho dễ đậu, mà là ngược lại, tôi thuộc diện lý lịch xấu cho nên không bao giờ được đậu !
Thời đó, muốn có lý lịch xấu thì dễ lắm , như tôi đã có nói chút ít lúc trước , chỉ cần trong gia đình có người tham gia trong quân lực VNCH, dính líu đến chính quyền cũ, hoặc đơn giản hơn là trong gia đình có người vượt biên, là có ngay bản lý lịch xấu dính chặt vào cuộc đời !
May mắn cho tôi, đây là hãng nhỏ, lại có quen biết , nên họ nhận tôi vào làm công nhân ! Gọi là công nhân cho oai phong, chứ thực ra tôi làm như cu - li, ai sai đâu làm đó , cứ cắm cổ mà làm !
Nhưng dù sao, thì tôi cũng được chuyển qua giai cấp công nhân , mà giai cấp công nhân là "giai cấp lãnh đạo đất nước " , do đó hàng tháng tôi được "mua theo tiêu chuẩn " 13 kí lô gạo , cùng với khoảng 10 gram bột ngọt, khoảng 100 gram đường , và nửa kí lô thịt !
Gọi là thịt cho oai, chứ thực ra đó thường là 1 đống bầy nhầy , mỡ nhiều hơn thịt , nhưng dù sao thì tôi cũng mừng lắm rồi !
Cái đám tụi tôi hồi ấy, tuy phần lớn không tụng câu "A di đà", tức là không theo đạo Phật , nhưng lại chăm chỉ ăn chay đều đặn mỗi ngày , vì làm gì có thịt cá mà ăn , cho nên nửa ký thịt đối với tôi là quý báu lắm !
Còn 13 kí lô gạo kia, là ngon lành lắm so với đám nhân viên hành chánh ! Với quan điểm nhân viên hành chánh làm việc nhẹ nhàng , cho nên họ chỉ xứng đáng được hưởng khoảng 11 kí gạo mỗi tháng mà thôi , trong khi giai cấp công nhân thì có người được lãnh tới 15, 17, hoặc thậm chí tới 21 kí lô gạo 1 tháng !
Ôi không biết ai được hận hân hạnh lãnh 21 kí lô gạo , chắc cuộc đời họ sung sướng lắm ... !
Trở lại chuyện của tôi, lần ấy là vào Tết ! Vì là ngày Tết , cho nên thay vì được lãnh 10 gram bột ngọt , 100 gram đường , và nửa kí thịt , thì tôi được khoảng 100 gram bột ngọt , 1 kí đường , khoảng 2, 3 kí lô thịt , và đặc biệt hơn cả , là 2 mét vải bông màu sặc sỡ !
Thời đó, vải là tiêu chuẩn đặc biệt , chỉ có Tết mới có , tôi cầm 2 mét vải trên tay mà nhớ tới 2 "câu Kiều thời bao cấp: "Bắt phanh trần , phải phanh trần , cho may - ô mới được phần may - ô"
Tôi biết mẹ tôi sẽ mừng lắm , vì 100 gram bột ngọt là con số lớn thời ấy, và vì là ngày Tết , cho nên con số 2, 3 kí thịt này báo hiệu cho chúng tôi biết là chúng tôi sẽ có 1 nồi thịt kho hột vịt để đón mừng năm mới , còn vui mừng nào hơn .... !
Riêng tôi thì trong bụng thấp thỏm mừng vì 2 mét vải bông ! Dĩ nhiên tôi là con trai, thì không cần vải bông làm gì ! Tôi quen cô nàng lâu rồi , đó giờ toàn là nhờ tiền do cô nàng làm ra mà 2 đứa được đi chơi, đi ciné, .... bây giờ là lúc tôi trả công cô nàng với 2 mét vải này đây ....!
Tôi bèn nói với mẹ tôi là tôi đưa tất cả nhu yếu phẩm như bột ngọt , đường , thịt cho mẹ tôi, riêng 2 mét vải bông thì tôi giữ lại , để đưa cho cô nàng ....!
Cô nàng cũng khá khéo tay, dù sao cũng là thợ thêu mà , cho nên tự may cho mình bộ đồ bộ , bận vô thật vừa vặn xinh xắn !
Còn tôi thì ngắm cô nàng trong bộ đồ mới , thấy sao mà mát con mắt, và mát cả trong bụng ..... !!! :))
Dec 11th, 2007
SH
Chú thích:
(*) 2 câu Kiều trên thật ra là:
"Bắt phong trần , phải phong trần,
Cho thanh cao, mới được phần thanh cao ..."
may - ô: maillot {French}: T- shirt : áo thun
No comments:
Post a Comment