Thursday, January 12, 2012
Châu Kỳ
.
.
Thật ra nguyên văn lời nhạc của Trần Tiến là:
"Có chú chim non nho nhỏ ..."
Nhưng hắn bao giờ cũng hát lộn thành:
"Chú có con chim nho nhỏ ...."
không biết là do vô tình hay cố ý mà ra !
Hồi trung học , trong lúc tất cả bạn bè đi học bằng xe đạp , thì hắn đi học bằng cách ngồi chễm chệ trên xe xích lô 3 bánh ! Có điều hắn không ngồi phía trước , mà hắn ngồi phía sau, vì hắn là học sinh kiêm chức vụ công nhân đạp xô xích le, tức xe xích lô !
Hắn là Châu Kỳ !
Sau 75, vì ba hắn là tướng VNCH, cho nên ba hắn đi học tập cải tạo ngoài Bắc , còn gia đình hắn thì trong 1 ngày đẹp trời được mời đi ra khỏi căn biệt thự đang ở mà về vùng kinh tế mới !
May mà dì hắn còn 1 căn nhà nhỏ xíu cho nên dì cho gia đình hắn dọn vô đó tá túc !
Cái nghèo ập tới 1 cách lẹ làng , nhà không đủ ăn , nhưng tấm lòng thì giàu có !
Còn nhớ có lần tới nhà hắn chơi , mẹ hắn nấu mì tổ {tức là mì mua theo tiêu chuẩn hàng tháng của phường} cho cả đám ăn !
Cọng mì mốc meo , trụng tới trụng lui cho bớt mốc, bớt hôi, rồi chế 1 chút nước nóng vào ăn , không thịt , không rau , chỉ kiếm được chừng 1 muỗng bột ngọt chan vào nguyên nồi mì cho dễ ăn, vậy mà cả nồi mì cũng được thanh toán sạch sẽ !
Vài năm sau ba hắn mất trong trại cải tạo , nhà vẫn nghèo , hắn phải dạp xe mỗi ngày để kiếm cơm phụ nuôi gia đình ! Hắn cứ tà tà sáng đi học , chủ yếu là học lấy hương lấy hoa cho vui, để dành sức chiều đến cong lưng hát bài Tình ca Vũng Tàu , tức là bài "chiều chiều anh đạp xe , thả dốc dài bến Đá ..." có điều xe của hắn là xe 3 bánh lận .... !!!
Rồi 1 ngày nọ có 1 cô hàng xóm tên Đà dọn tới ở ngay cạnh nhà ! Trong lòng bèn nghĩ ngay tới hắn !
Ai mà chẳng biết ..... nhủ danh của hắn là Kỳ Đà , hoặc Kỳ Đà Lửa, hoặc Cắc Kè Bông , vì hồi nhỏ hắn bị bệnh về gan, cho nên da hắn lốm đốm !
Tự dưng trên trời rơi xuống 1 người đẹp tên Đà , nếu không giới thiệu cho hắn , thì giới thiệu cho ai ? Thật là mối lương duyên tiền định , mai mốt sau này có con đặt tên là Kỳ Nhông , Cắc Ké , .... nghe hay hơn nhiều so với tên Kỳ Duyên !! :)))
Nhưng duyên không thành, đường ai nấy đi , vì hồi đó hắn còn con nít lắm , chưa biết cua ghệ là gì !!!
Sau này cô Đà lấy anh hàng xóm , ở căn nhà chỉ cách đó 1 căn !
Còn Kỳ thì tiếp tục về đạp xô xích le !
Một thời gian sau, tôi bệnh , đi không vững , và dĩ nhiên là tự đạp xe đi học không có nổi !
Mỗi sáng Châu Kỳ bèn tà tà từ nhà hắn ở quận 10, đạp xô xích le tới nhà tôi ở quận 1 , và chở tôi tới trường LQD ở quận 3 , cuối buổi học hắn lại chở tôi trả về nhà lại như cũ !!!
Bao nhiêu năm qua, mà tôi cũng vẫn còn nhớ chuyện này !!!
San Diego, Sep 2nd, 2011
SH
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Hi`hi`,
ReplyDeleteBaì naò cu?a Le' tui cu~ng ddo.c he^'t dde^? ... u?ng ho^. taì na(ng ... "khi xu+a ta co`n che?" (di.ch no^m na ra la` taì na(ng ... gia` hehehe)
Kho^ng ngo+` CK cu~ng ti`nh co+?m qua' chu+', trong tri' nho+' cu?a tui tui chi? nho+' CK ho^`i lo+'p 10 gio.ng o^`m o^`m, tu+o+'ng ta' co' ve? ... nga^`u ne^n tu.i tu.i hay ...ne' ha('n (tra'nh ... ca'c ke`kho^ng ho^? ma(. naò :-))))
kỳ wá đi à , chỉ nên gọi là tài năng ... sồn sồn , chứ chưa già hẳn !!! :)))
DeleteHí nhà văn nổi tiếng không phân biệt tuổi tác ha ha, truyền cảm hứng, cảm xúc đến độc giả là yếu tố cần và đủ hê hê mong rang Sh sẽ phát sinh nhiều tiểu phẩm tếu tếu, hoan hô nhà văn không nhuận bút, chỉ cống hiến hê hê.
ReplyDeletePhải Trí Râu đó không ? :)
Delete